Những vấn đề về Khó khăn khi ở nhà vợ
Xem thêm Ảnh và video clip về tại đây
Tôi thường tranh thủ thời gian rảnh để vào mục Tâm sự. Tôi thấy đa số phụ nữ bức xúc vì đàn ông ngoại tình, rồi nào là đàn ông ích kỷ nên tôi không dám khuyên, nhưng dần dần tôi thấy cũng có nhiều ý kiến đóng góp hữu ích. Khi tôi viết thư này cũng là lúc tôi rơi vào tuyệt vọng, tôi sợ gia đình mình sụp đổ.Tôi cũng là người đàn ông khá thành đạt, cuộc sống không giàu có nhưng không phải lo đến chuyện cơm áo gạo tiền. Tôi lấy vợ ở tuổi 36 và được 3 năm rồi, đã có một cậu con trai 15 tháng và một cháu gái sắp chào đời. Tôi cứ tưởng mình là người đàn ông khá bản lĩnh, vì đã tự lập từ thời học sinh, đến bây giờ tôi hoàn toàn không phụ thuộc vào ai cả. Tôi luôn hài lòng với cuộc sống của tôi và yêu thương mọi người xung quanh.
Nhưng từ khi lấy vợ mọi thứ đều thay đổi. Tôi phải đi ở rể nhà vợ và điều ghê sợ nhất với tôi là hàng ngày phải đối diện với mẹ vợ. Tôi là người biết chiều và hiểu ý phụ nữ nên trước khi lấy vợ, tôi có rất nhiều cô gái yêu thương. Tôi từng bị người yêu phản bội, tôi yêu và hết lòng vì cô ấy, chúng tôi yêu nhau 2 năm, gia đình họ hàng hai bên điều rất yêu quý và ủng hộ chúng tôi. Đến khi tôi phát hiện cô ấy lăng nhăng với bạn trai cũ, mọi thứ như vỡ tan, là con trai tôi không chấp nhận, vậy là chia tay.
Sau đó tôi gặp vợ tôi cũng bị bạn trai phụ bạc nên hai người lại gần và yêu nhau. Cũng chưa đủ để lấy nhau nhưng gia đình hai bên ủng hộ quá nhiệt tình, vậy là chúng tôi đám cưới. Tôi có nhà riêng ở trung tâm TP HCM, lúc đầu chúng tôi sống ở nhà riêng, mẹ vợ cứ khóc lóc suốt ngày nên tôi lại về sống bên nhà vợ.
Tôi đã thấy cảnh bất đồng nên quay về nhà mình ở và quyết tâm nếu vợ không theo tôi thì chia tay, nhưng đến khi vợ có bầu thì tôi cho về nhà mẹ ở để tiện chăm sóc. Từ đó đến nay tôi và mẹ vợ xúc phạm nhau hàng tuần, hàng ngày, nhưng vì vợ tôi và con tôi nên tôi phải sống. Chuyện gì riêng tư của vợ chồng tôi mẹ vợ cũng xen vào, thậm chí còn xúc phạm đến ba mẹ tôi, điều mà tôi khó chấp nhận.
Điều tồi tệ nhất là vợ chồng tôi chẳng có phòng riêng, phải ngủ chung phòng với mẹ vợ và em gái vợ, nhưng vì vợ con nên tôi phải cố sống. Ngay cả chuyện làm ăn của tôi ngoài xã hội mẹ vợ tôi cũng xen vào, đến mức độ tôi đòi tự vẫn mấy lần nhưng vợ tôi và gia đình vẫn xem như không có gì xảy ra, chẳng có gì thay đổi được.
Tôi không rượu, không gái, chỉ có ham chơi thể thao, đặc biệt là tennis và golf, nhưng mỗi lần đi chơi là không khí trong nhà thật ngột ngạt. Nhưng tôi cố sống, thật sự 3 năm trôi qua như là địa ngục đối với tôi. Với công việc giám đốc của một tập đoàn, tôi rất bận rộn, nhiều lúc phải làm thâu đêm, về nhà phải nuôi con, suốt đêm cho con bú bình, sáng dậy phải lo tắm rửa, vệ sinh giặt giũ cho con rồi chở vợ đi làm, tôi hài lòng vì đó là trách nhiệm của một người cha, một người chồng.
Nhưng dường như nhu cầu của bà mẹ vợ là vô hạn, hôm nào mà tôi mệt quá không cho con bú đủ cữ là cả ngày bị mẹ vợ cằn nhằn, nói là cha nó không tốt, bỏ đi con. Tôi rơi vào trầm cảm, không muốn nói và im lặng, thậm chí thôi nôi con tôi cũng không tổ chức, sức khỏe càng ngày càng giảm sút, tôi xuống 7 kg liên tiếp và ốm nhom, đến nỗi bố mẹ tôi phải lên tiếng.
Tôi thật sự khó khăn, nếu chọn cách ra đi, bỏ con nhỏ dại có biết gì đâu, chúng nó vô tội, rồi nó sẽ sống không có tình thương của ba me. Ra sống riêng thì một mình tôi cũng không lo cho chúng được vì tôi phải đi làm để còn lo tương lai cho chúng. Vợ tôi thì đâu có đảm đang gì mà lo việc nhà và con cái. Hơn nữa tôi cũng thường xuyên đi công tác.
Tôi cũng từng nghĩ về việc nghỉ ở nhà chăm chúng nhưng rồi ai sẽ kiếm tiền lo cho chúng. Còn chuyện vợ chồng thì khỏi nói vì lâu rồi chúng tôi chẳng quan hệ gì nữa và tôi thấy chán chường cuộc sống. Nhiều đêm tôi thức trắng cũng chẳng chọn cho mình một phương hướng. Tôi thật sự bế tắc.
Nhiều lúc tôi cũng nghĩ hay là cứ chia tay rồi tôi sẽ còn có hội để lo cho con khi chúng trưởng thành, hơn là tôi sợ chịu không nổi lâm bệnh mất sớm thì con tôi lại không có cha, rồi ai sẽ lo cho chúng. Tôi thấy một điều trớ trêu là đa số những cuộc hôn nhân tan vỡ vì đàn ông ngoại tình, có cặp nào tan vỡ như trường hợp của tôi đâu.
Tôi viết lên dòng tâm sự này cũng là lúc tôi tuyệt vọng nhất, mong bạn đọc cho tôi lời khuyên. Xem thêm Ảnh và video clip tại đây
0 nhận xét to "Khó khăn khi ở nhà vợ"